Thursday, February 25, 2016

0

Căn hộ "vui vẻ" - 15

Posted in , ,





(*) Chữ Nhất: 一

Xem ra, mấy hôm nay anh ta rất mệt mỏi, nếu không với thể lực của anh ta – hừ hừ hừ!!! Mệt cái con khỉ ấy! Mệt mà vẫn còn làm cho cô chết đi sống lại thế này! Lấy lại hơi thở như bình thường, Hà Nhạc Nhạc nhẹ nhàng đẩy cánh tay anh ta, rồi xuống giường.



Bên ngoài phòng ngủ là quang cảnh bừa bộn, rõ ràng đây là di chứng do bốn đêm trước để lại, lúc Nguyễn Lân đi không nhấn nút ra lệnh dọn vệ sinh trên hệ thống quản lý của căn hộ, cho nên cô cũng không lên kiểm tra.



Hà Nhạc Nhạc thoáng do dự, cô cũng chưa bật đèn lên vội. Cô nhớ, mấy lần trước khi đụng tới cô, Nguyễn Lân đều tắt đèn trước, chỉ có đêm nay ở trong thang máy là ngoại lệ, chắc là bởi trong thang máy không thể tắt đèn được, nhỉ? Song, để tránh việc lúc Nguyễn Lân xuống giường đạp phải thứ gì đó hoặc trượt chân té ngã, cô vẫn cố gắng tận dụng khả năng sờ soạng thu dọn qua loa đống lộn xộn trên mặt đất.



Tính khí thật sự của Nguyễn Lân nóng nảy như thế vậy mà bao nhiêu năm qua không một tên chó săn nào phát hiện ra, nên nói năng lực của đám chó săn quá kém hay là nên khen ảnh đế quả nhiên không hổ danh ảnh để đây?



Giữa hai chân cô lúc này đang vô cùng ẩm ướt và nhầy nhụa, tựa như vật to lớn của người đàn ông kia vẫn còn tồn tại ở trong người cô vậy, nhớ lại cảm xúc thăng hoa khi anh ta ép cô gọi tên, hai gò má của cô không khỏi đỏ ửng.



Cô lắc đầu cười khổ, cô không thể nào tưởng tượng nổi, sau khi 3 tháng trôi qua, lúc lên giường cô sẽ biến thành người phụ nữ thế nào…..



Mặc quần áo tử tế rồi xuống tầng 1, cô chỉ muốn nhanh chóng quay về phòng tắm rửa, ngủ một giấc, nhưng đầu tiên cô vẫn cứ phải dọn phòng bếp và kiểm tra cửa nẻo đã.



“Kenggg~~” Chưa kịp vào phòng bếp thì đột nhiên có tiếng kim loại rơi chói tai từ trong đó truyền ra, Hà Nhạc Nhạc vội chạy tới



Trên đất là một màu vàng óng ả, nồi cháo cô nấu nhàn nhã lắc lư nằm dưới sàn, đứng cạnh chiếc nồi là bóng dáng thon dài của một người đang mặc đồ ngủ, trên gương mặt tinh xảo, mùi rượu của anh ta vẫn chưa tản hết, đó là Tần Chi Tu.



“Tôi, tôi đói” Đôi lông mày của anh ta xinh đẹp tới nỗi khiến người ta phải ghen tị, còn đôi mắt anh ta trong vắt tựa như một chàng thanh niên mới lớn càng khiến cho phụ nữ không khỏi nảy ra ý muốn bảo vệ! Đặc biệt là bộ dạng tức cười bây giờ của anh, đã làm sai sợ bị mắng nhưng lại giả vờ bình tĩnh. Mỹ nam như hoa cũng chỉ thế này thôi nhỉ?



Nhưng mà, bộ dạng say rượu thì đúng là một tên khốn!!



“Anh muốn ăn gì?”



“Giống thế này là được” Tần Chi Tu chỉ chỉ nồi cháo kê trên sàn, “À, pha cho tôi thêm tách cà phê”



Ăn cháo kê lại còn uống cà phê? Hà Nhạc Nhậc định nói gì đó song lại thôi. Tốt nhất đừng có nhiều chuyện, đây là cuộc sống của người khác, bọn họ sai cô làm gì thì cô làm ấy, đó mới là công việc của cô.



Tuy nghĩ thế, nhưng cô vẫn luộc hai quả trứng, vì cô cũng đói bụng.



Tần Chi Tu ăn xong cháo kê, thấy Hà Nhạc Nhạc bưng trứng luộc ra, anh ta bèn nhìn Hà Nhạc Nhạc và quyết định ăn thử xem sao. Thẳng thắn mà nói, anh ta không thích ăn đồ ngọt, nhưng sau khi tỉnh rượu, trong miệng vừa thấy khô lại đắng, tiện tay với luôn bát cháo kê đặt bên giường lên ăn, anh ta phát hiện không ngờ lại ngon thế, cảm giác khó chịu trong miệng thoáng cái đã biến mất, cho nên anh ta xuống bếp để xem có còn cháo hay không, kết quả~~~



Anh ta biết căn hộ này vừa mới thay nhân viên quản lý, hôm trước tình cờ gặp dì Vân, dì ấy cũng nói qua, với lại biểu cảm của dì Vân còn có vẻ gì mờ ám rất kỳ quái. Lúc đó anh không để ý, không ngờ dì Vân lại thuê một cô gái tới làm quản lý!! Dì Vân biết rõ khi anh say rượu không thể khống chế nổi bản thân, sao lại còn…..Ánh mắt anh rơi xuống vết hồng hồng trên cổ Hà Nhạc nhạc – Không phải anh đã để lại nhiều thế chứ?



Không ý thức được mình đã ăn xong trứng luộc, thậm chí lại còn uống hết cả bát nước đường từ lúc nào. Tần Chi Tu cảm thấy dạ dày rất ấm áp, rất thoải mái, anh chàng thỏa mãn mỉm cười, đây là lần đầu tiên sau khi say rượu anh không thấy khó chịu.



Chứng kiến nụ cười của Tần Chi Tu, Hà Nhạc Nhạc ngẩn cả người. Không phải cô chưa từng trông thấy trai đẹp, chẳng nói đâu xa, Thân Đồ Mặc, Nguyễn Lân, Quý Tiết phải gọi là quá đẹp trai, tuy khí chất khác nhau nhưng lực sát thương đối với phụ nữ thì vẫn mạnh ngang nhau. Song trai đẹp hơn nữa cũng không thể ảnh hưởng tới cô, không, phải nói là, trai càng đẹp cô càng tránh xa, dần dà lâu ngày, đứng trước những người đàn ông đẹp trai xuất chúng cô đã đánh mất bản năng của phụ nữ.



Nhưng nụ cười của Tần Chi Tu…..chỉ đơn thuần là thỏa mãn, đơn thuần là niềm vui…đẹp tới rung động lòng người.

>>16

0 comments: