Wednesday, February 24, 2016

0

Nhật ký tái hôn - 1

Posted in ,


















Tịch Tiếu Đồng thầm thì, “Em không mong giàu sang phú quý, chỉ cần chúng ta có thể bình an cả đời là được, những thứ khác chỉ cần chúng ta chăm chỉ làm việc, không cần quá dằn vặt bản thân, nếu chỉ vì tiền thì em đã không lấy anh rồi”



Tôn Nghị cảm động, “Tiếu Đồng, anh biết em yêu anh”



Tiếu Đồng liếc Tôn Nghị, cười “Vậy anh có yêu em không?”



Tôn Nghị nghiêng người, nửa người anh áp lên người Tiếu Đồng, “Đương nhiên là yêu, anh sẽ yêu em cả đời” Nói xong, anh vươn tay nhẹ nhàng xoa nắn một bên ngực đẫy đà của cô, rồi hôn lên nó



Tịch Tiếu Đồng tuy căng thẳng song vẫn hạnh phúc vì có thể cùng người mình yêu thân mật như thế, vừa nghĩ tới chuyện ngày mai Tôn Nghị phải đi xa, lòng cô càng thêm quyến luyến và triền miên.



Tôn Nghị dịu dàng tách đôi chân Tiếu Đồng ra, nhìn nơi tư mật của cô, anh lập tức không chịu nổi, chẳng kịp dùng tới những mánh khóe học được trong những bộ phim XXX, anh đã gấp gáp nói, “Tiếu Đồng, em cố chịu một chút nhé, đợi sau khi anh tiến vào sẽ tốt hơn thôi, lúc bắt đầu nhất định sẽ đau!”



Tịch Tiếu Đồng gật đầu, nhắm mắt lại, cố gắng thả lỏng bản thân



Nhưng lý thuyết suy cho cùng vẫn chỉ là lý thuyết, cậu bé của Tôn Nghị đã cương cứng lắm rồi mà anh vẫn không tìm được vị trí để đi vào, đúng là khóc không ra nước mắt, anh thử mất vài lần, cuối cùng mới tìm thấy lối vào. Tiếu Đồng cảm thấy vừa buồn cười vừa khẩn trương, cô không biết mình nên có phản ứng thế nào dưới tình huống này.



Tôn Nghị gấp tới nỗi trán lấm tấm mồ hôi, sau khi tìm được vị trí chính xác thì anh định sẽ dùng lực tiến vào trong, Tịch Tiếu Đồng lập tức kêu đau, cơ thể cô liền căng thẳng



Tôn Nghị chỉ kịp nói một câu, “Tiếu Đồng, em đừng dùng sức!” Sau đó anh không nói gì nữa



Mãi lâu sau, Tôn Nghị lại đỏ mặt, thấp giọng, “Tiếu Đồng, anh rút ra đây”



Tịch Tiếu Đồng ngồi dậy, hai người nhìn nhau một lúc rồi bật cười, Tôn Nghị nói, “Vừa nãy em kẹp anh chặt quá, anh không chịu nổi, lần sau anh chắc chắn sẽ làm được”



Tịch Tiếu Đồng biết, bọn họ đều là lần đầu tiên của nhau nên khó tránh khỏi tình huống này, cô chỉ cười gật đầu, lặng lẽ tựa vào lòng Tôn Nghị



Tôn Nghị vuốt ve cơ thể lồi lõm với làn da trơn mượt tinh tế của cô, một lúc sau anh lấy lại tinh thần, rồi lật người đè lên Tịch Tiếu Đồng, “Lần này anh làm thật đấy, em cố gắng chịu nhé!”



Nói xong, anh điều chỉnh lại hạ thân, chuẩn bị một lần động để tiến vào trong luôn



“Cộc!Cộc!Cộc!” Có người ra sức đập cửa làm cho Tôn Nghị và Tịch Tiếu Đồng giật mình, Tịch Tiếu Đồng quay đầu nhìn Tôn Nghị, Tôn Nghị lại càng hoảng hồn, anh không nghĩ ra ai có thể tới nhà mình.



“Tôn Nghị, con ra đây ngay cho mẹ!”



Tịch Tiếu Đồng lập tức ngồi bật dậy, đẩy Tôn Nghị ra rồi bắt đầu tìm quần áo vội vàng mặc vào, Tôn Nghị nhìn động tác Tịch Tiếu Đồng mới hoàn hồn, sau đó cũng bắt đầu mặc quần áo.



Tịch Tiếu Đồng cảm thấy cực kỳ xui xẻo, mẹ Tôn Nghị sao đã về rồi nhỉ? Không phải bà ấy đi thăm họ hàng à?



Sửa sang quần áo xong, hai người mở cửa ra ngoài, mẹ Tôn Nghị, Vương Thu Hà u ám ngồi ngoài phòng khách chật hẹp



Thấy hai người đi ra, bà liền nói, “Ngồi xuống đi”



Tôn Nghị hỏi, “Mẹ, sao mẹ về rồi? Bố con đâu?”



Vương Thu Hà hừ một tiếng, “Bố anh đi chơi mạt chược rồi. May mà tôi về, không thì đúng là mất mặt!”



Tôn Nghị lên tiếng. “Mẹ, con và Tiếu Đồng đã là vợ chồng rồi, ở bên nhau là chuyện bình thường mà”



Vương Thu Hà lớn giọng, “Hôn lễ chưa cử hành thì chưa được coi là con dâu nhà họ Tôn, có người đàn nào không biết liêm xỉ như cô không hả, dám cùng chồng về nhà làm trò này trước mặt hàng xóm láng giềng! Nếu không phải hôm nay thím Năm anh đột nhiên có việc, tôi và bố anh về nhà thì chắc chưa tới hai tháng nữa, cô ta sẽ phải vác cái bụng kễnh lên tới hôn lễ mất, thế có mất thể diện không chứ!”



Tịch Tiếu Đồng im lặng cúi đầu, cô thực sự không nghĩ tới chuyện này, song nếu đúng là có con thì sinh thôi, dù sao bọn họ danh chính ngôn thuận, chỉ là mẹ Tôn Nghị nói khó nghe quá.



Tôn Nghị hơi tức giận, “Có con thì sinh, con không cho rằng chuyện này có gì mất mặt cả, con đưa Tiếu Đồng về nhà đã” Nói xong, anh kéo tay Tiếu Đồng đi



Dọc đường, hai người đều yên lặng, Tiếu Đồng không muốn mai đi xa rồi mà Tôn Nghị vẫn phải bận tâm, vì vậy cô nghĩ một lát rồi nói, “Anh đừng nóng, em không để ý đâu”



Tôn Nghị nói, “Tiếu Đồng, anh biết em tủi thân. Nhưng mà lần này đi Quảng Châu về anh tính dùng tất cả tiền tiết kiệm, rồi chúng ta vay thêm để mua một căn hộ, chỉ là như thế thì đám cưới của chúng ta chắc sẽ hơi đơn giản một chút thôi”



Tiếu Đồng mừng rỡ, “Không tổ chức hôn lễ cũng được! Em muốn mua nhà, nếu có thể không phải ở cùng mẹ anh, có lẽ cuộc sống của chúng ta sẽ yên ổn hơn. Có điều vay tiền, chúng ta có thể trả nổi không?”



Tôn Nghị cười, “Không thành vấn đề, em yên tâm đi. Anh sẽ cố gắng kiếm tiền, chắc chắn không để em phải chịu uất ức gì sau khi chúng ta kết hôn đâu!”



Tiếu Đồng nhón chân lên, ra sức hôn Tôn Nghị một cái, “Cảm ơn anh!”



Nhân lúc trên con đường nhỏ không có ai, hai người âu yêm nhau một lúc rồi mới về nhà họ Tịch



Hôm sau, Tôn Nghị lên đường sớm quá nên không để Tiếu Đồng tới tiễn, anh chỉ gọi điện bảo cô ngoan ngoãn ở nhà chờ anh trở về, Tiếu Đồng cung dặn Tôn Nghị phải chú ý an toàn.



Cúp máy xong, trong lòng Tiếu Đồng vẫn cảm thấy rất khó chịu, tuy đây không phải lần đầu tiên Tôn Nghị đi xa, nhưng lần nào cô cũng thấy thật khó khăn khi phải chia tay anh, lúc này, cô đã bắt đầu thấy nhớ anh rồi.



Trong khoảng thời gian Tôn Nghị đi công tác được hơn một tuần, trừ thời gian đi làm ra thì ngày nào Tiếu Đồng cũng cùng các chị em tốt đi mua đồ cưới, Tôn Nghị thường xuyên gọi điện về, hai người bọn họ đều kể lể nỗi nhung nhớ cho nhau nghe.



Hai ngày sau, Tiếu Đồng nhận được điện thoại của Tôn Nghị, anh nói sẽ về sớm trước thời hạn, ngày kia có lẽ là về đến nhà rồi. Tịch Tiếu Đồng nghe xong cực kỳ vui vẻ, cô chuẩn bị vài món ăn để tẩm bổ cho Tôn Nghị, vì bố mẹ đã lớn tuổi do đó ba bữa cơm trong nhà đều do một tay Tiếu Đồng quán xuyến, vả lại, cô bỏ công nghiên cứu sách dạy nấu ăn nên tay nghề khá giỏi, điều này ngay cả mẹ Tôn Nghị, Vương Thu Hà cũng không thể bắt được một lỗi nào của cô.



Đợi tới hôm Tôn Nghị về, Tịch Tiếu Đồng cố ý xin nghỉ ở xưởng và bắt đầu chuản bị thức săn từ sáng sớm. Sau khi chuẩn bị xong xuôi thì đã gần trưa, chỉ cần chờ Tôn Nghị về là cả nhà có thể cùng nhau vui vẻ ăn rồi.



Đúng lúc đó, bố của Tiếu Đồng, Tịch Thiệu Thành cầm điện thoại từ trong phòng đi ra, nhìn Tiếu Đồng nói, “Bố ra ngoài một lát, sẽ về ngay thôi”



Tiếu Đồng cười, “Bố, Tôn Nghị sắp về rồi, bố nhanh nhé”



Tịch Thiệu Thành chỉ tùy tiện phất phất tay rồi vội vã mở cửa ra ngoài



Tiếu Đồng lại vào bếp xem còn thiếu thứ gì không thì phát hiện chưa mua rượu, thế là cô cầm ví xuống tầng đi mua rượu.



Vừa ra đầu đường, cô chợt nghe thấy có tiếng người gọi mình, quay đầu lại nhìn, hóa ra là dì Trần ở tầng năm đang chạy tới



Dì Trần nhìn Tiếu Đồng, giật mình hỏi, “Tiếu Đồng hả, cháu ở đây làm gì thế?”



Tiếu Đồng nói với vẻ khó hiểu, “Cháu đi mua rượu ạ, chốc nữa Tôn Nghị sẽ tới đây mà”



Mãi lâu sau dì Trần vẫn không lên tiếng, sau đó dì mới nói, “Cháu chưa biết gì sao? Bố cháu, ông ấy…” Nói tới đây, dì ngừng lại



Tiếu Đồng nói, “Rốt cục là có chuyện gì thế dì Trần? Bố cháu làm sao?”



Lúc này, dì Trần mới gượng gạo nở nụ cười, “Ôi, bố cháu không có chuyện gì đâu, là dì nói sai rồi, không có gì, không có gì cả, cháu đi mua rượu đi. Dì qua bên kia chút!” Nói xong, dì lại chạy đi



Trong lòng Tịch Tiếu Đồng có chút không yên, nhớ tới sắc mặt vừa nãy của bố, không biết có chuyện gì thế nhỉ? Nghĩ vậy, trái tim Tiếu Đồng lập tức đập nhanh, vì vậy cô đuổi theo hướng dì Trần vừa chạy đi.

*Đính chính: Tiếu đồng quen Tôn Nghị từ hồi cấp 3 nhé mọi người. Ngại sửa pic nên đính chính ở đây vậy :”>

>>2

0 comments: