Thursday, February 25, 2016

0

Căn hộ "vui vẻ" - 16

Posted in ,





sau đó, nghĩ xem về sau mình có thể làm gì để tự nuôi thân…sau đó……



Đêm khuya, địa điểm: trên giường.



Tầng 1, Hà Nhạc Nhạc chìm trong giấc ngủ sâu, gương mặt dịu dàng bình yên.



Tầng 2, Tần Chi Tu tìm được hai chiếc nút áo trên ra giường, thoáng ngây người, rồi anh đặt hai chiếc nút áo lên chiếc tủ đầu giường, rồi lấy một cái khung ảnh ra, lặng lẽ ngắm cho tới khi bị thần ngủ tới bắt làm tù binh.



Tầng 3, Nguyễn Lân vẫn nằm ở tư thế như trước khi Hà Nhạc Nhạc rời đi, nhưng nếu quan sát kỹ sẽ phát hiện ra, thỉnh thoảng anh lại nhíu mày, dường như, ngay cả ở trong giấc mộng lửa giận của anh cũng vẫn chưa được dập tắt.



Tầng 4, Quý Tiết tựa vào đầu giường xem video tốt nghiệp của khóa huấn luyện nghệ sĩ Mâu Tư, tính toán tiềm năng và sự phát triển của bọn họ, thầm lên kế hoạch trong đầu về hướng phát triển trong tương lai cho những người mới này. Tuy thời thiếu niên, cuộc sống của anh phóng túng chẳng khác gì lũ con cái nhà giàu khác, ăn chơi trác táng, chơi bời gái gú, nhưng 5 năm trước, bố anh ốm nặng một trận, sau đó ông đem hết cổ phần Mâu Tư chuyển nhượng cho anh, từ lúc đó, dần dần anh hiểu được rằng đã tới lúc bản thân mình nên gánh vác trách nhiệm rồi.



Bây giờ, anh là cổ đông lớn thứ 2 ở Mâu Tư, bằng sở thích và chuyên môn của mình, trong tương lai anh sẽ trở thành người phụ trách quản lý các nghệ sĩ, tất cả những người mới có hi vọng trở thành ngôi sao tương lai đều là những đối tượng anh cần chú ý. Tuy anh không giống ai đó trời sinh cuồng công việc, song chuyện gì nên làm, anh sẽ không lười biếng.



Quý Tiết ngẩng đầu nhìn trần nhà – Thân Đồ Mặc, tôi sẽ không thua cậu…Tên này, nghe nói lại tăng ca 4 ngày liền rồi? Đúng là không muốn sống!!! Mà kệ đi, anh buồn ngủ rồi, anh không giống cái tên quái thai ấy, mỗi ngày chỉ ngủ 4 tiếng đồng hồ mà vẫn có thể “như rồng như hổ” được.



Sáng hôm sau, Hà Nhạc Nhạc dậy sớm chuẩn bị bữa sáng kiểu Trung và kiểu Tây, có điều cô không biết liệu ba vị chủ nhân đang ở nhà có xuống ăn không, dù sao cứ nấu sẵn còn hơn. Quả nhiên, khoảng 9 giờ, cửa thang máy mở ra, người đàn ông đào hoa hôm qua _Quý Tiết và mỹ nam như hoa Tần Chi Tu cùng nhau xuống.



Quý Tiết muốn ăn kiểu Tây còn Tần Chi Tu lại muốn ăn kiểu Trung.



“…Cảm ơn cô tối qua giúp tôi xoa bóp, quả nhiên dễ chịu hơn rất nhiều” Tần Chi Tu lưỡng lự hồi lâu rồi mới mở miệng nói



“…..Không cần đâu, chuyện nhỏ mà”



Quý Tiết nhìn hai người bọn họ bằng nét mặt khó hiểu. Tối hôm qua? Xoa bóp? Tối qua, không phải người phụ nữ này bị Nguyễn Lân “làm” tới nỗi mê muội hay sao? Tại sao lại….



Đúng lúc này, nhân viên cửa hàng rửa xe mang xe tới, Hà Nhạc Nhạc ra ngoài nhận xe, Quý Tiết bèn quay qua nhìn Tần Chi Tu, hỏi bằng giọng kỳ quái, “Tối qua, xoa bóp là thế nào?”



“..Không có gì”



Quý Tiết còn định truy hỏi tới cùng, cơ mà điện thoại ở phòng khách đột nhiên vang lên khiến cho anh chàng khó mà nói tiếp, thế là anh lại phải đứng dậy ra phòng khách nhận điện.



“Alô, ai đấy?” Quý đại thiếu anh đây không có thói quen tự giới thiệu trước qua điện thoại



“…Người phụ nữ kia đâu?” Âm thanh qua điện thoại tựa như tới từ nơi vực sâu lạnh giá



“Thân Đồ? Người phụ nữ nào? Ý cậu là nữ nhân viên quản lý?” Trên gương mặt phóng đãng đẹp trai của Quý Tiết rõ ràng không có ý tốt, “Cô ta đang ở trên giường Chủ quặng Nguyễn”



“Chủ quặng Nguyễn” là biệt danh mà bọn họ, những người biết rõ gia thế và bộ mặt thật của Nguyễn Lân gọi đùa anh chàng, tuy bây giờ Nguyễn Lân hoàn toàn không hổ danh là “anh cả” ở Mâu Tư, hằng năm đem về nguồn lợi nhuận lớn cho công ty, song Quý Tiết không ngại thỉnh thoảng gây chút rắc rối cho Nguyễn Lân, chỉ cần nghĩ tới chuyện trong bụng Nguyễn Lân bỗng nhiên đang chôn cất vài thùng thuốc nổ mà trước mặt người ngoài vẫn phải liều mình giả bộ tử tế thì Quý Tiết không khỏi cảm thấy sung sướng.



Quả nhiên, niềm hạnh phúc của con người chính là cười trên nỗi đau của người khác sao?



Tính tình cái tên Thân Đồ này không ai có thể nhìn thấu nổi, vị “Thái tử gia” bí ẩn này của Mâu Tư, nếu Quý Tiết cho hắn biết Nguyễn Lân đang ở bên nữ nhân viên quản lý thì không biết hắn sẽ có phản ứng thế nào nhỉ?



“Bảo cô ta tới phòng làm việc của tôi trước 10 giờ, tôi cần dùng”

>>c17

0 comments: