Thursday, February 25, 2016

0

Căn hộ "vui vẻ" - 19

Posted in , ,






Không hiểu sao nơi lồng ngực anh lại thấy khó chịu, Thân Đồ Mặc lại ngả người lên ghế sofa, đợi cô ngoan ngoãn nghe lời.



“Ha….” Đột nhiên Hà Nhạc Nhạc bật cười, song biểu cảm của cô còn khói coi hơn cả khi một người bình thường khóc.



Cô chống lên lưng ghế phía sau Thân Đồ Mặc, rồi tách đôi chân vòng qua người anh ta, hờ hững cúi đầu nhìn vật nam tính bên dưới, sau đó chậm rãi ngồi xuống.



Khi nơi mềm mại riêng tư của cô vừa tiếp xúc với quy đầu nóng rực bóng nhẫy của anh ta thì cô lập tức muốn chùn bước, song cô không dừng lại mà cứ thế ngồi chồm hỗm xuống, vật to lớn của anh ta ở bên ngoài cố gắng lèn vào bên trong cô song hai cánh hoa yếu ớt vẫn ra sức kháng cự lại sự xâm nhập của “hung khí”, có điều sau khi liên tục bị “hung khí” tấn công thì đành bỏ cuộc, “hung khí” gần như vào hẳn được bên trong khu vườn ấm áp…..



“Tự làm đi, đỡ lấy nó vào trong” Người đàn ông ấy ra lệnh không hề mang theo chút thương xót.



Lần này, Hà Nhạc Nhạc chỉ thoáng đấu tranh trong giây lát rồi liền thò tay xuống dưới thăm dò cửa động, nơi mà cô chưa bao giờ tự mình đùa bỡn nó bao giờ, cô dùng đầu ngón tay nong hai cánh hoa rộng ra hết mức có thể để cho cây gậy cứng như đá của anh ta có thể thâm nhập vào bên trong người mình.



“Còn đợi gì nữa?” Thân Đồ Mặc lạnh lùng giục



Đúng vậy, còn đợi gì chứ? Hà Nhạc Nhạc đỡ lấy thứ có thể lấy mạng phụ nữ kia, rồi cắn răng, mạnh mẽ ngồi xuống!



“Ưm….” Từ cổ họng của người đàn ông nào đó khẽ bật ra tiếng gầm gừ, trên gương mặt luôn bình tĩnh của anh lộ ra sự thiếu kiên nhẫn hiếm thấy



Hà Nhạc Nhạc xót xa nhếch môi, hóa ra cô cũng có khả năng khống chế đàn ông sao?



Bên tai cô truyền tới tiếng rên rỉ đầy ham muốn của chính mình, song cô không quan tâm bên trong nơi nữ tính đang đau đớn ra sao, cô nhìn thẳng vào đôi mắt Thân Đồ Mặc, chậm rãi nâng cơ thể lên, rồi lại dùng sức ngồi xuống, cứ như thế, một lần, hai lần, 10 lần, 20 lần, càng lúc càng nhanh….



“A~~~” Tiếng rên rỉ run rẩy cuối cùng cũng bật ra khỏi cổ họng cô, đau đớn và khoái cảm đan xen lẫn nhau khiến cô không còn phân biệt được rõ cái gì là đau cái gì là sướng nữa! Cô chỉ biết cô phải thỏa mãn người đàn ông trước mắt này, cô muốn xé rách cái mặt nạ da người của anh ta ra để vạch trần khuôn mặt ác quỷ dục vọng phóng túng ẩn giấu bên trong nó!





Nghĩ thế, Hà Nhạc Nhạc vừa nhấp nhô trên người anh ta, vừa vươn đôi tay nhỏ bé lên nắm lấy hai bên chiếc áo sơ mi đen của Thân Đồ Mặc, rồi dùng sức xé toạc, đôi môi đỏ mọng của cô tùy ý mơn trớn lên lồng ngực cường tráng trơn bóng của anh ta. Tuy bình thường, Thân Đồ Mặc thường xuyên đeo kính vùi đầu vào đống tài liệu nên hay khiến người ta lầm tưởng anh ta thuộc loại thư sinh hào hoa phong nhã, nhưng cơ thể bên dưới lớp quần áo lại cực kỳ đẹp. Cơ bắp hoàn hảo, làn da rám nắng săn chắc và mịn màng…..



Hà Nhạc Nhạc học theo điệu bộ của Nguyễn Lân, dùng sức mút lấy cần cổ thon thả của anh ta, rồi lướt xuống xương quai xanh gợi cảm, sau đó khẽ cắn lên làn da mềm mại trước lồng ngực. Cảm giác được cơ thể anh ta căng cứng, khẽ run lên theo sự di chuyển của đôi môi mình làm cho cô thấy bản thân đạt được chút thành tựu, niềm vui ít ỏi khi trả thù được anh ta khiến cô càng thêm nghiện mà liếm, hôn rồi mút mát cơ thể anh ta.



Nơi nữ tính của cô cắn chặt lấy nơi nam tính của anh ta, một lần rồi lại một lần lấy lòng và hầu hạ, còn đôi môi cô nỗ lực lưu lại ấn ký của mình lên cơ thể anh ta, bàn tay nhỏ nhắn mơn trớn trước ngực anh, vê tròn đầu vú sau đó thoáng dùng sức xoa nắn chà xát. Thấy anh ta cau mày theo mỗi lần đầu ngón tay cô di chuyển, cô bèn dứt khoát ngậm nốt đầu ngực bên kia của anh ta, rồi dùng răng khẽ nhay nhay!!



Thân Đồ Mặc nhắm mắt lại hưởng thụ sự hầu hạ của cô, chìm trong cơn khoái cảm cộng thêm một chút đau nhói đan xen lân nhau và rồi anh cũng lên tới đỉnh!



>>20

0 comments: