Căn hộ "vui vẻ" - 8
Posted in Căn hộ vui vẻ, Giang Sơn Đa Tiêu, passChương 8: Nhà sản xuất vàng
Chắc chắn cô hoa mắt mất rồi! Một kẻ cuồng dục, biến thái, cầm thú, dâm dục, khốn nạn như vậy…lại có thể là Nguyễn Lân chứ!
…Một trong năm người có giá trị cao nhất Mâu Tư, đúng là anh ta đã từng giới thiệu rằng mình là Nguyễn Lân.
Thảo nào Linh Vũ nói….trong giới giải trí này không có gì là thật cả, ngoại trừ sự giả tạo
Thảo nào trong bài khảo sát tính cách cho vị trí “nhân viên quản lý” lại có hàng loạt câu hỏi liên quan tới thần tượng như vậy
Nếu để cho đám fan của Nguyễn Lân biết được bộ mặt thật của anh ta thì chắc bọn họ sẽ bị sụp đổ hình tượng mất….
Có điều….với cô mà nói, dù anh ta có là Nguyễn Lân hay là Kỳ Lân thì cũng chẳng khác gì nhau, nhưng anh ta lại là một….chủ nhân mà cô không thể không gặp? Hoặc gọi anh ta là….khách làng chơi….chắc càng thích hợp hơn ấy nhỉ.
“Đừng nói rằng cô là fan của tôi nhé” Nguyễn Lân hài hước nói, tiện tay kéo ghế ngồi xuống bàn ăn. Anh vẫn thấy khó hiểu rằng tại sao lúc anh nói ra tên của mình cô bé này lại không hề có phản ứng gì hết, hóa ra là do cô nàng căn bản không phản ứng kịp, giờ dù đã có phản ứng….nhưng anh đoán, chắc cô đã “bình tĩnh” lại
“5 thằng nhóc các cậu dù có biến thái thật đấy, nhưng tôi không tin rằng có bất kỳ cô gái nào không rung động khi đứng trước mặt các cậu” Trích nguyên văn lời của dì Vân, bởi vì trong năm người bọn họ, có một kẻ “ai đến cũng không từ chối”, còn một kẻ lại toàn tìm phụ nữ ở ngay gần bên, cho nên nếu nhân viên quản lý mà là nữ thì mối tai họa ngầm sẽ quá lớn, vì vậy, cô bé được dì Vân sắp xếp làm “nha đầu thông phòng này” đương nhiên phải có điểm khác với những cô gái còn lại.
“Nhìn cũng ngon đấy, cho tôi một phần đi” Nguyễn Lân chỉ chỉ vào đĩa cơm của Thân Đồ Mặc. Cả tối anh ta chưa ăn uống gì đã chạy thẳng về nhà, xong rồi lại vận động một trận, không nhắc thì thôi, nhắc thì đúng là đói thật.
Hà Nhạc Nhạc ổn định lại tâm trạng, rồi cô gật đầu nhìn về phía Thân Đồ Mặc, nhẹ giọng hỏi “Anh có muốn thêm món gì khác không?”
Thân Đồ Mặc chưa kịp trả lời thì Nguyễn Lân đã nhíu mày, “Không ai nói cho cô biết chúng tôi là ai và cần phải chú ý những việc gì à?”
Hà Nhạc Nhạc suy nghĩ một lát, “Trên hợp đồng đã quy định rằng không được dò la và truyền bá bất kỳ tin tức gì của chủ nhân, trong khi làm việc nhất định phải bảo vệ sự riêng tư của các cậu chủ, sau khi nghỉ việc cũng không được kể cho bất kỳ ai những chuyện trong lúc mình còn đi làm…..Trên hợp đồng không hề có thông tin cụ thể của 5 chủ nhân”
Khi mới ký hợp đồng, dì Vân từng bảo một người gọi là “Tiểu Cầm” giới thiệu qua cho cô về tình hình chung, có điều cái cô “Tiểu Cầm” kia không thèm kiên nhẫn nhìn cô dù chỉ 1 cái mà đã gọi người tiễn cô tới căn hộ này mà không một lời giải thích.
“Vậy ư?” Nguyễn Lân nhún vai, anh ta nghĩ rằng dì Vân làm việc đương nhiên có lý của dì ấy, “Vậy giới thiệu qua cho cô một chút, tên này là Thân Đồ Mặc, nhà sản xuất vàng của Mâu Tư, cô cần lưu ý một điều, cứ cách 3 tiếng cậu ta phải ăn cơm một lần, bất kỳ kẻ nào với bất kỳ một lý do nào cũng không được phép làm trễ giờ ăn của cậu ta, ngoài ra, lúc ăn cơm, nghiêm cấm ai quấy rầy”
“Được, tôi hiểu rồi” Hà Nhạc Nhạc thở phào nhẹ nhõm, cô đã từng không biết nên theo ai hay là không biết nên làm thế nào, giờ đã biết thì dù có khó hơn nữa cô cũng không sợ. Còn người được mệnh danh là nhà sản xuất vàng….Cô đã xem khá nhiều Anime, quá lắm thì cô cũng chỉ biết những ngôi sang đang nổi thôi, còn những người đứng đằng sau bọn họ thì cô không hề biết và cũng chẳng có hứng thú.
Hà Nhạc Nhạc vừa định quay người quay lại phòng bếp thì đột nhiên đôi chân của cô bị mất kiểm soát, mềm nhũn ra, may mà cô kịp thời chống tay đỡ trên mặt đất nên mới không ngã sấp xuống.
>>c9
0 comments: